Bầu không khí là tâm trạng tổng thể của một câu chuyện hoặc bài thơ. Đó thường là thứ mà người đọc không thể chấp nhận được - không phải là mô típ hay chủ đề, mà là “cảm giác” mà người đọc nhận được khi họ đọc.
Ý nghĩa của không khí trong văn học là gì?
Định nghĩa bầu không khí
Khí quyển (AT-muh-sfeer) là cảm giác hoặc cảm giác được gợi lên bởi môi trường hoặc bối cảnhNhà văn phát triển bầu không khí của câu chuyện bằng mô tả và tường thuật, sử dụng các thiết bị và kỹ thuật văn học như thiết lập, hình ảnh, chuyển hướng và ngôn ngữ tượng hình.
Bầu không khí được sử dụng như thế nào trong văn học?
Một kỹ thuật văn học, không khí là một loại cảm giác mà người đọc nhận được từ một câu chuyện kể, dựa trên các chi tiết như bối cảnh, bối cảnh, đồ vật và điềm báo. Tâm trạng có thể đóng vai trò như một phương tiện để thiết lập bầu không khí.
Bạn mô tả không khí của một câu chuyện như thế nào?
Thái độ hoặc cách tiếp cận của tác giả đối với một nhân vật hoặc tình huống là giọng điệu của một câu chuyện và giọng điệu thiết lập tâm trạng của câu chuyện. Bầu không khí là cảm giác được tạo ra bởi tâm trạng và giọng điệuBầu không khí đưa người đọc đến nơi câu chuyện đang diễn ra và cho phép họ trải nghiệm nó giống như các nhân vật.
Ví dụ về bầu không khí là gì?
Khí quyển được định nghĩa là vùng không khí và khí bao quanh các vật thể trong không gian, như các ngôi sao và hành tinh, hoặc không khí xung quanh bất kỳ vị trí nào. Một ví dụ về bầu khí quyển là tầng ôzôn và các lớp khác tạo nên bầu trời Trái đất như chúng ta thấy. Một ví dụ về bầu khí quyển là không khí và các khí chứa bên trong nhà kính