Chữ sủng bắt nguồn từ đâu?

Mục lục:

Chữ sủng bắt nguồn từ đâu?
Chữ sủng bắt nguồn từ đâu?
Anonim

Thuật ngữ tiếng Anh là sức hút từ tiếng Hy Lạp χάρισμα (khárisma), có nghĩa là "sự ưu ái được ban cho một cách tự do" hoặc "món quà của ân sủng". Thuật ngữ này và số nhiều χαρίσματα (rismaata) bắt nguồn từ χάρις (charis), có nghĩa là "ân sủng" hoặc thực sự là "sự quyến rũ" mà nó có chung gốc.

Đặc sủng có nghĩa là gì trong Kinh thánh?

: một quyền năng phi thường (chữa bệnh) được Đức Thánh Linh ban cho một Cơ đốc nhân vì lợi ích của Hội thánh.

Đặc sủng ở đâu trong Kinh thánh?

Một số tám danh sách các đặc sủng xuất hiện ít nhiều rõ ràng trong Tân Ước: (1) Rô-ma 12,6–8; (2) 1 Cô 12,4–10; (3) 1 Cô 12,28–31; (4) 1 Pt 4,10, và, không đề cập đến thuật ngữ, (5) 1Cr 14,6, 13; (6) 1Cr 14,26 và (7) Eph 4,11 cũng như (8) Mc 16,17–18.

Gốc của từ lôi cuốn là gì?

Từ lôi cuốn trong tiếng Hy Lạp có nghĩa là "ưu ái" hoặc "quà tặng." Nó là bắt nguồn từ động từ charizesthai ("ưu ái"), đến lượt nó bắt nguồn từ danh từ charis, có nghĩa là "ân sủng." Trong tiếng Anh, sự lôi cuốn đã được sử dụng trong ngữ cảnh Cơ đốc giáo từ giữa những năm 1500 để chỉ một món quà hoặc quyền năng được Chúa Thánh Thần ban tặng cho một cá nhân vì…

Ai đã phát minh ra từ lôi cuốn?

Mặc dù từ này đã được đặt ra bởi St Paultrong các bức thư của ông gửi cho các Cơ đốc nhân đầu tiên ở Rome và Corinth 2, 000 năm trước, nhưng chỉ từ những năm 1960, chúng ta mới xem xét liệu các nhân vật của công chúng có thấm nhuần sức lôi cuốn hay không.

Đề xuất: