Shaduf, hay còn gọi là cây quét, là một công cụ giống cần cẩu thời kỳ đầu với cơ chế đòn bẩy, được sử dụng trong tưới tiêu từ khoảng 3000 TCNbởi người Lưỡng Hà, 2000 TCN bởi người Ai Cập cổ đại, và sau đó là của người thiểu số, người Trung Quốc (khoảng năm 1600 trước Công nguyên) và những người khác.
Người Ai Cập có phát minh ra shaduf không?
Shaduf là một thiết bị vận hành bằng tay được sử dụng để nâng nước ra khỏi giếng hoặc hồ chứa. Nó được phát minh bởi người Ai Cập cổ đạivà vẫn được sử dụng cho đến ngày nay, ở Ai Cập, Ấn Độ và các quốc gia khác.
Shaduf bắt nguồn từ đâu?
Shaduf, còn đánh vần là Shadoof, thiết bị nâng nước bằng tay, được phát minh từ thời cổ đại và vẫn đượcsử dụng ở Ấn Độ, Ai Cập và một số nước khác để tưới đất. Thông thường, nó bao gồm một cột dài, thon dần, gần như nằm ngang được gắn như một cái bập bênh.
Tại sao người Ai Cập xây dựng shaduf?
Shaduf rất quan trọng đối với người Ai Cập cổ đại vì nó giúp tưới nước cho cây trồng. Vì vậy, họ đã tạo ra Shaduf để tái tạo lại các kênh dẫn nước mà họ đã xây dựng cho lũ lụt hàng năm. Họ sử dụng tháng 6 là thời điểm để chế tạo lại các công cụ và cá của họ.
Shaduf được sử dụng như thế nào ở Ai Cập cổ đại?
Để nâng nước khỏi kênh, họđã sử dụng shaduf. Shaduf là một cây sào lớn được đặt thăng bằng trên một thanh xà ngang, một đầu là dây và xô, còn đầu kia là một vật nặng đối trọng. Bằng cách kéo dây, nó hạ thấp cái xô xuống kênh. Người nông dân sau đó nâng xô nước lên bằng cách kéo tạ xuống.